Bạn bè nghỉ chơi chỉ vì tôi mải học PHP
Lần đầu tiên trong đời sinh viên quyết tâm nghiêm túc đi học chuyên ngành ấy thế mà sau khi đăng ký học khóa PHP tại Bachkhoa-Aptech, tôi bị chúng bạn xa lánh, tẩy chay khỏi các cuộc chơi.
Như bao thằng sinh viên đại học, tôi vẫn luôn tặc lưỡi cho qua cái sự học hành chuyên ngành. Chẳng là trước khi lên đại học có lời khuyên của các anh chị là cứ chơi thoải mái đi, học hành vất vả 12 năm rồi, thế là tôi cứ bung xõa chơi cho hết năm nhất, rồi lại đến năm 2, đến năm 3 rồi lại ngấp nghé đầu năm 4. Năm 4 nhìn lại, chơi bời thì có số má, còn kiến thức thì chẳng có một cái chữ nào trong đầu. Ai học đại học mà không biết cái giảng đường 100 thằng người, giảng viên ở trên thì cứ giảng đều đều như ru ngủ, sinh viên ngồi dưới thì đâu hiểu mô tê gì. Rồi phải đi thực tập, mà thực tập thì phải làm được việc. Phải có chứng chỉ thực tập để ra trường và tôi thì rất sợ không có doanh nghiệp nào nhận mình. Cứ thế cũng không phải cách, lên các diễn đàn hỏi thăm, rồi hỏi mấy ông anh quen biết, tôi tìm được 1 khóa PHP ở Bachkhoa-Aptech, vừa học làm dự án thực tế, vừa hỗ trợ thực tập tại doanh nghiệp.
.jpg)
Tôi đăng ký học buổi tối nên có thể vừa học trên trường vừa học thêm. Buổi học đầu tiên cũng khá căng thẳng vì bản thân tôi thật sự hổng kiến thức rất nặng, sợ khó theo được với các bạn. Trong khi đó vì thực hành tới 70% nên học đến đâu, giảng viên sẽ cho làm bài tập áp dụng luôn đến đó. Tiến độ học cũng khá nhanh vì chỉ có 6 tháng đã phải làm được sản phẩm thực tế bằng PHP nhưng may mắn mà thầy Luận dạy PHP lớp tôi rất nhiệt tình. Thầy chỉ tôi từng cái đơn giản nhất, dẫn dắt tôi theo kịp tiến độ bài giảng, thấy tôi có vẻ tiếp thu hơi chậm thầy còn dặn lúc nào có thắc mắc cứ nhắn tin cho thầy hoặc lên trường để thầy hỗ trợ thêm. Tôi hoàn toàn bị choáng bởi sự hỗ trợ nhiệt tình của các thầy khác hoàn toàn với những người thầy chỉ nhìn từ xa của tôi trên giảng đường đại học. Việc học tại trung tâm là không đủ, trên lớp thì cũng không có thời gian hỏi nhiều, thế là tôi đem laptop lên trường học thêm tại phòng trung tâm phần mềm. Mới đầu là bị thầy giáo điểm mặt lên học thêm, sau dần tôi cứ ở lỳ đó bất cứ thời gian rảnh để làm bài tập, từ chối luôn những vụ ăn chơi, tụ tập tối của lũ bạn. Cứ thế dần dần chúng nó xa cách tôi, tẩy chay tôi khỏi các cuộc vui. Tôi cũng đau lòng lắm nhưng vì sự nghiệp học hành tôi đành phải tu thân một thời gian vậy.
Khác với 6 tháng trước bàng hoàng lo lắng, tôi giờ tự tin bừng bừng, dưới sự giới thiệu của nhà trường nộp CV vào công ty tôi thích. Cùng nộp CV với tôi còn có 2 đứa bạn cùng lớp. chúng tôi đều được nhận vào. Vì đã sẵn kinh nghiệm làm sản phẩm trong quá trình học, tôi được join luôn vào dự án của team, còn 2 đứa bạn vẫn phải ở lại ngoài giờ làm việc để bồi dưỡng nghiệp vụ. Kết thúc tuần đầu tiên, quản lý gọi tôi vào khen ngợi khả năng thích ứng và làm được việc, đề nghị với tôi thử việc để làm nhân viên chính thức đồng thời còn giao nhiệm vụ hướng dẫn 2 đứa bạn trong kỳ thực tập. Tôi lúc đó chỉ muốn bùng nổ vì hãnh diện và sung sướng. Có được kết quả này dù có bị nghỉ chơi thêm ngàn lần tôi cũng muốn. Thời gian sau cái lũ bạn bỏ rơi tôi đấy lại chẳng phải hỏi kinh nghiệm của tôi sao? Nghĩ lại ngày đấy thật đúng đắn vì tôi đã không lười nữa mà chăm chỉ đi học!